Insane
Tin nhắn xếp hình
.Xtgem.com

Game online mobile

Thế Giới Giải Trí Trên Mobile Của Bạn


Bạn đang đọc truyện online hay trên  di động tại  wapsitechuotnhat84.xtgem.com! Chúc bạn có những giây phút online vui vẻ

Ngớ ng một lúc ba chàng chợt tỉnh vội dáo dác đi tìm nó. Tuy rất lo lắng nhg ai cũng tủm tỉm cười một mình khi nghĩ đến hành động vừa rồi của nó: " ai mà lấy cô bé này về làm vợ chắc đập đầu xuống gối tự tử mất"

.Còn về phía nó, dù chỉ là cái kiss phớt nhẹ thôi nhg cũng làm toàn thân nhiệt trở nên hừng hực, nó chạy thục mạng để quên đi cảm giác bực bội, khó chịu trong ng. Hiện tại ng ta đang nhìn thấy một đứa con gái có khuôn mặt đỏ au như trái cà chua chín, mặc bộ đồ trắng kẻ sọc xộc xệch & nhất là ko hề mang dày dép gì chạy bán sống bán chết ra khỏi bệnh viện như bị ai rượt đuổi. Nó cứ cúi đầu chạy mà ko để ý đôi chân đã đưa mình đi về đâu, khuôn mặt đã mờ đi vì nước mắt

Bỗng ko biết từ đâu có ba bốn ng mặc đồng phục màu trắng đuổi theo nó miệng gọi ý ới:

_bệnh nhân kia đứng lại

Nó ko hiểu gì vẫn cố chạy vì sợ đó là ng của Long nhg khốn khổ thay sức khoẻ của nó đã bị tiêu hao nhiều từ lúc cố gắng hành hạ Long đến bây giờ nên đã chạy chậm hơn & nó ước mình có thể độn thổ ngay khi nghe những câu nói của mấy vị bác sĩ

_mọi ng bắt cô gái mặc bộ đồ màu trắng đó giùm chúng tôi, cô ấy là bệnh nhân tâm thần trốn viện

Và hiển nhiên một toán ng khi nghe hô hoán như vậy với "lòng nhân hậu" sẽ sẵn sàng giang tay giúp đỡ.

_thả tôi ra, tôi không bị tâm thần mà, mọi ng nhầm lẫn rồi. Thả tôi ra đi_nó cố gắng gào thét giải thích nhg tất cả chỉ là vô nghĩa vì đa số bệnh nhân tâm thần đều nói như vậy. Nó bị túm lấy hai tay kéo đi ko thương tiếc dù đã vùng vẫy hết sức, giằng co một lúc nó hoàn toàn kiệt sức lại ngất lịm đi trên tay những con người xa lạ ko chút hơi ấm…..

Lúc tỉnh dậy nó lại thấy mình đang nằm trong một căn phòng màu trắng toát nhưng chắc chắn đây ko phải là căn phòng cũ mà là một căn phòng mới. Căn phòng lúc nãy nó nằm thì chỉ có một mình nhg ở đây này lại ngược lại hoàn toàn, ngoài nó ra còn có rất nhiều ng, mỗi ng ở đây có vẻ ko được bình thường cho lắm. Nó nhìn thấy hai cô bé khoảng cỡ tuổi nó đang dành giật...một con búp bê, tệ hại hơn một ông bác cỡ trên năm mươi tuổi đang cầm chiếc áo mình lên miệng ko ngừng....khoe "bé Bi có áo chẹp nè!" và rất nhiều hình ảnh quái lạ khác nữa.

"con đang ở bệnh viện tâm thần thiệt hả trời?????"_ nó hoàn toàn sock nặng đầu óc cứ quay vòng vòng, giở khóc giở cười nhìn những ng ở đây

_cho tôi gặp bác sĩ, tôi có chuyện muốn nói_nó đập cửa rầm rầm

_được rồi được rồi, cô bé ngoan ngồi xuống bác cho kẹo_một trong những ông bác sĩ lúc nãy rượt nó bước vào nói

Nó và ông bác sĩ nói chuyện (thật ra là giằng co) với nhau một lúc ông bác sĩ mới ngờ ngợ tin và theo yêu cầu của nó gọi điện cho thầy hiệu trưởng trường Talent (Giải thích thêm: đây là ngôi trường danh tiếng nên sđt luôn luôn có trong danh bạ). Cũng may nó là một học sinh có thành tích khá nội trội nên chỉ nghe đến tên là hiệu trưởng cũng đã dễ dàng nhận ra

Một lúc sau, theo như lời dặn dò của thầy hiệu trưởng nó sẽ phải đứng đợi ngoài cổng sẽ có ng đến đón. Kể ra cũng khó hiểu thật, chỉ vì một học sinh bình thường như nó bị lạc mà phải có xe tới rước về nữa sao? Nhưng tất cả đã sáng rõ khi những chủ nhân chiếc xe được giao nhiệm vụ đưa đón nó về bước ra

_Thì ra là vậy_nó ngán ngẩm nhìn Long, Nhật & Đình

_bạn ko sao chứ? Có ai làm gì bạn ko?_Đình vừa gặp nó đã ríu rít hỏi thăm

_bạn ổn chứ Thiên?_Nhật cũng ân cần hỏi

_uhm ko sao, tôi vẫn còn khỏe chán_nó vui vẻ đáp lại

_bạn hay lắm Thiên, chúng tôi mất công tìm bạn từ trưa tới giờ, ko có gì lót dạ cả vậy mà bạn lại ở đây chơi cùng mấy kẻ tâm thần_Long ra vẻ dọa nạt nhg ai chả biết đó là một câu nói mang hàm ý khiêu khích

_anh....

_tôi nói đúng quá hả?_Long cố bụm miệng để ko phát ra tiếng cười

_anh....tôi chưa tính sổ anh chuyện lúc sáng nữa đấy, anh đừng có già lời tôi ko khách khí đâu

_gì cơ? Bạn đánh tôi bầm dập như thế này mà còn bảo là chưa tính sổ à?

_tôi ko muốn nhiều lời với anh_nó nói vs Long rồi quay qua Đình & Nhật đang đứng quan sát nãy giờ nói_hai ng nhìn gì nữa hả? Về thôi đứng đây trong bộ dạng này dễ bị hiểu lầm lắm

_thì cũng bị hiểu lầm rồi mà_Long nói nhỏ miệng nở nụ cười gian tà

_anh lầm bầm cái gì đấy hả?_nó liếc mắt nhìn Long

_có gì đâu_Long chối bay chối biến

Nó ko nói gì nữa mà lên xe cùng hai người kia

_hì hì hì_đang ngồi trên xe nó bỗng nhiên cười "hiền" làm ba người kia sởn cả gai ốc

_bạn có chuyện gì hả, Thiên?_Đình ái ngại hỏi

_hì hì hì_lại cười hiền_mình đi ăn nha, từ lúc sáng tới giờ tôi chưa măm măm được gì cả nên giờ đói lả rồi, các bạn cũng vậy mà đúng ko?_nó lém lỉnh hỏi lại

Ba cậu ấm của chúng ta cũng chỉ biết gật đầu bó tay nó luôn, thật nhiều khi nó ngây thơ, vô tư đến lạ luôn

Chiếc xe đi được một lúc thì dừng lại nhưng nơi đó lại ko phải là một nhà hàng mà là một shop thời trang cao cấp

_này, anh dừng ở đây làm gì vậy hả?_nó ngạc nhiên hỏi Long vì hắn ta là ng cầm lái

_chứ bạn định ăn mặc như vậy đi ăn à?

_à ừ đói bụng quá quên luôn_nó chỉ biết cười trừ

Sau một lúc vật vã vs đống quần áo cuối cùng nó cũng được ba cậu ấm nhà ta tha mạng. Nó khoác trên mình chiếc áo thun màu trắng khá đơn giản được cách điệu phần ống tay, một chiếc quần jean lửng quá đầu gối trông rất năng động. Long cũng thay cho mình một chiếc áo thun trắng hao hao giống áo nó (ý gì đây?) và một chiếc quần hộp rất thể thao cộng thêm với mái tóc màu đỏ đồng khá tinh nghịch của hắn nhìn thật khác xa với hình tượng lãng tử xưa nay.Đình chọn cho mình chiếc áo màu xanh khá bắt mắt và chiếc quần jean dài đầy nam tính, còn Nhật lại mang style đen toàn tập như mấy anh chàng mafia nhưng lại cuốn hút lạ thường.

Khi đã chưng diện xong bốn người cùng đến nhà hàng Captical nổi tiếng thưởng thức món lẩu cá danh bất hư truyền. Nhưng thật trớ trêu thay cá lại là món mà nó cực kì ghét. Đến lúc thức ăn được đưa ra

_Lẩu cá ở nhà hàng này tuyệt lắm đấy, bạn thử đi_Đình cười nhẹ gắp miếng cá cỡ bự đặt vào bát của nó

_hì_nó cười đau khổ_cảm ơn bạn_nó ko muốn làm phiền thêm mấy người này nữa nên ko muốn nói ra

_bạn mà cũng biết khách sáo nữa kia à?_Long nói móc

_hì thôi mọi người ăn đi, thức ăn nguội hết rồi kìa_nó xua tay lơ luôn câu nói của Long

Một lúc sau...

_Thiên, sao tôi thấy bạn chỉ ăn rau ko thôi vậy?_Nhật nhăn mặt hỏi

_ừ, miếng cá này tôi gắp cho bạn từ đầu buổi tới giờ mà?_Đình chỉ vào miếng cá trong bát nó

_hay là bạn ko hợp khẩu vị?_Long cũng lấy làm lạ hỏi

_ờ thì...mà sao các bạn ko lo ăn đi để ý tôi giữ vậy_nó đánh trống lảng

"vì bạn là ng đặc biệt đối vs chúng tôi"_tuy không nói ra nhưng ba người kia đều có chung một suy nghĩ

_bạn đừng có mà vòng vo, có gì nói cứ ra đi_Long nhìn nó đầy nghi ngờ

_uhm`....thật ra tôi ko ăn được cá_nó gãi đầu cười trừ_nhưng ko sao tôi thấy rau cũng ngon, các bạn ăn đi, ăn giùm phần của tôi luôn nha

_ko ăn được sao bạn ko nói chứ?_Đình đột ngột quát lên làm cả bọn giật mình

_.......ơ

_tôi.. xin.. lỗi.. nhg lần sau bạn ko thích thì cứ thẳng thắn nói ra đừng như vậy_Đình thấy hơi quá đáng nên hạ giọng nói nhẹ nhàng

_xin..lỗi lần sau tôi sẽ rút kinh nghiệm_nó hơi buồn nhưng vẫn cười tươi với ba ng kia_thôi các bạn ăn nhanh đi còn đưa tôi về nữa

_ăn gì nữa, bạn ko ăn làm sao chúng tôi nuốt nổi chứ_Long tỉu nghiu_thôi tụi mình gọi món khác đi

_thôi! ăn nữa chắc tôi bội thực quá_nó lè lưỡi

_nhưng bạn đã ăn được bao nhiêu đâu?

_tại anh ko thấy chứ tôi ăn nhiều hơn anh chắc luôn hì hì

_vậy về thôi_Long nói rồi gọi nhân viên lại thanh toán

Ra đến xe

_hai ng chịu khó đón taxi về nha, tao chở Thiên đi đây có tí việc_Long đẩy nó vào trong xe khóa cửa lại, rồi cũng vào xe thò đầu ra nói với hai thằng bạn đang cố gắng mở cửa nhưng ko được

_mày làm trò gì vậy hả? Mở cửa......_Đình chưa nói hết câu Long đã phóng xe chạy đi mất

_thẳng khỉ kia mày có đứng lại ko hả?_Đình hét theo nhg chẳng xi nhê gì

_cái thằng trời đánh tối mày biết tay tao_Nhật cũng gầm gừ_thôi mày hét chi cho khổ chẳng ích lợi gì đâu. Về!

Hai thằng con trai ngậm ngùi đau khổ bắt taxi về, miệng ko ngừng **** *** thằng bạn quái quỷ của mình

Cùng lúc đó trong chiếc xe

_ơ này, Đình và Nhật còn chưa lên mà. Sao anh lại cho xe chạy rồi_nó lớ ngớ ngó ra ngoài

_hai thằng đó về taxi, em về cùng anh_Long đột nhiên đổi cách xưng hô, giọng nói thì nhẹ nhàng làm nó dựng cả tóc gáy

_anh....nói..gì..ghê vậy hả? Anh..em..nào đây..tôi bằng tuổi anh đấy nhé

_có sao, trước sau gì em cũng là bạn gái của anh thôi_ Long nói như đinh đóng cột

_tôi...tôi có nói là trở thành bạn gái anh bao giờ hả?

Keeet

Long ko trả lời mà đột nhiên dừng xe lại quay sang nhìn nó cười, nhổm người lên rồi tiến sát mặt mình lại gần mặt nó. Trong trường hợp này nó thật sự mất bình tĩnh, tim đập loạn xạ cả lên, toàn thân nóng ran hoàn toàn bất động, miệng thì nói không ra lời & mắt mở to hết cỡ nhìn mặt người con trai chỉ cách mặt mình gần 10cm. Long từ từ cúi thấp xuống gần hơn nữa, hơn nữa.........

Long từ từ cúi thấp xuống gần hơn nữa, nó chỉ biết nhắm tịt mắt chờ đợi điều khủng khiếp gì đó nhưng không. Hoàn toàn không hề có động tĩnh gì ngoài tiếng "cạch" & một tràng cười ha hả của hắn. Nó nheo mắt trái nhìn thấy hắn đã "lui" về chỗ thì mở cả hai mắt ra.

"suýt nữa mình không cầm được lòng mà hôn cô ấy rồi, cũng may nhanh trí nếu không chắc mình thành thịt bằm mất nhưng có như vậy mới biết...ha ha"_Long suy nghĩ rồi cười rõ tươi như đười ươi

-ha ha ha_ vẫn cười như "điên"

-anh bị gì vậy hả?_nó hỏi mà mặt đỏ ửng có cảm giác như mình vừa bị hố nặng khi nhìn thấy dây an toàn được mở ra (do hắn mở)

-ha ha... anh..biết rồi..nhé_hắn cười chảy cả nước mắt

-biết...biết gì cơ?

-ha ha ha....còn chối nữa hả? Thích anh rồi chứ gì?

-thích..thích ai chứ?

-ok! Không tỏ tình nhanh là mất anh như chơi đấy nhé!

-tỏ tỏ cái đầu anh đấy, nói chuyện tàm phào ko_nó ngượng ngùng nói rồi bất giác quát lên_mà sao tự dưng anh dừng lại vậy hả? Bị gì nói tiếng để tôi còn chạy kịp ở đây anh giở điên nữa thì khổ

-em làm như anh bị bệnh truyền nhiễm không bằng vậy, anh định trả em chiếc xe đạp thôi mà_Long phụng phịu

-thật hả yeah yeah_nó lại chứng nào tật nấy hay quên không để ý mà ôm chầm lấy hắn

-á à em lợi dụng nha_Long nói mà miệng cười toe toét_nhưng không sao em cứ thoải mái anh không lấy "lãi" đâu

Nó bật ra khỏi người Long như cái lò xò có cánh cúi gầm mặt xuống miệng không ngừng lầm bầm:

"Thiên ơi mày điên nó vừa vừa thôi tự dưng ôm hắn. Hứ! Long eo chang hi đồ đáng ghét. Tức chết mất thôi!"

-Thôi đừng tiếc nuối nữa, lần sau anh sẽ để em ôm tự do không dám mở lời nữa đâu, còn bây giờ vào thì vào lấy xe rồi mình về_Long xoa đầu nó nói bằng giọng đểu cán làm nó tức muốn xịt máu luôn mà không làm gì được

"á.........tức quá đi"_nó hét lên trong suy nghĩ hất vội tay hắn, mở cửa ra ngoài trước

-vào đây nè_Long vẫy gọi nó vào một siêu thị bán xe lớn cách bãi đậu xe mấy mét

-ủa, sao lại sửa xe ở đây?_nó đi về phía hắn chỉ chỏ vào trong

-không, vào mua xe mới xe đó anh vất rồi

-cái gì? Ai cho anh tự tiện vất đồ của người khác vậy hả?

-người khác nào? Em là bạn gái của anh mà_ngây thơ vô số tội

-này! Tôi nhịn đủ lắm rồi đấy nhé_nó gồng mình lên nạt Long

-thôi thôi hạ hỏa. Chiếc xe đó cũng hư hỏng nặng lắm rồi coi như anh mua chiếc mới tặng em thay lời xin lỗi

Nó không nói gì chỉ trừng mắt nhìn hắn mà thật sự thì nó cũng không biết nên nói gì. Hắn nói quả không sai chiếc xe đó cũng nên thay thế từ lâu rồi tại nó không đủ tiền mua chiếc mới nên xài tạm vậy thôi. Long thấy nó không nói gì thì vội vàng kéo tay nó vào trong, nó cụp mắt xuống buồn bã rồi ngoan ngoãn đi theo sự hướng dẫn tận tình của hắn

Sau một hồi xem no mắt nó cũng chọn được chiếc xe ưng ý. Chiếc xe kitty màu trắng rất dễ thương

-chiếc này được đấy_nó mỉm cười

-tôi lấy chiếc này_Long nói với anh nhân viên bán hàng_mang về địa chỉ này cho tôi_hắn đưa tờ giấy có ghi địa chỉ nhà nó ra (cái này nó ghi đưa cho hắn)

-về thôi, lát sẽ có người mang xe đến tận nhà cho em_Long cười

-không được! dì tôi khó tính lắm_nó xụ mặt

-vậy thì..._hắn suy nghĩ một lúc rồi nói_em coi như không biết gì hết, cứ cho là người lạ mặt nào đó tặng

-nhưng tôi lỡ nói xe cũ đang sửa chữa bây giờ chẳng thấy đâu biết nói sao

-nói là hỏng nặng quá nên em bán rồi

-hờ anh nói dối không thèm chớp mắt luôn nhỉ?

-nếu vậy em tự giải quyết đi anh không xen vào nữa

Nó thở dài ánh mặt đợm buồn

-về thôi!

-uhm`_Long khoác vai nó thân mật

-này bỏ cái tay ra_nó hất tay Long phũ phàng_tôi nói trước nhé anh đừng có mà tùy tiện xưng hô anh em cũng như đừng có mà tỏ ra thân mật với tôi. Anh nhớ cho, tôi với anh là kẻ thù không đội trời chung đấy_nó vừa đi vừa nói

-mệt quá! em cứ quan trọng hóa vấn đề chứ xưng hô sao chả vậy_Long mở cửa xe cho nó nói đều đều

-tùy anh, nhưng nếu tiếp tục làm như vậy thì anh nên chuẩn bị sẵn một chỗ ở bệnh viện trước đi_nó nhún vai bước vào xe

Long cười (lại cười) lái xe đi

- ok nếu em xưng hô với anh là bạn và tôi thì anh sẽ không xưng anh em nữa

-tôi có xem anh là bạn đâu mà bắt gọi vậy chứ_nó trề môi

-bạn ghét tôi đến vậy à?_Long lại đổi cách xưng hô đột ngột nhưng lần này giọng nói hắn ta có gì đó nghèn nghẹn

-...ơ...._nó lấy tay bịt miệng_tôi không có ý đó

-không có ý đó, chả lẽ..._Long nói mắt đột nhiên ánh lên tia nhìn "tinh ranh"

-anh...à bạn..đang nghĩ đi đâu đấy hả?_nó thấy mình hơi thô lỗ nên cũng đổi cách xưng hô

-he he cái đó bạn tự hiểu..

-đầu óc bạn toàn là đồ sâu bọ không vậy_nó đỏ mặt vì tức

Hai người lại tiếp tục chí chóe mà chủ yếu là nó hay "lên cơn" thôi nhưng cả hai cũng đều có cảm giác rất vui mặc dù không rõ lí do

-à mà ai đã tung tin tôi và Phong có baby vậy?_nó chợt nhớ ra chuyện lúc sáng

-bọn gossipgirl ấy mà bạn để ý làm gì_nhớ lại chuyện đó Long vẫn thấy tức tức_tôi xử lí cả rồi

.

Cách nhà nó cỡ chục mét

-dù không muốn nhưng cũng .c.ả.m.ơ.n. bạn_nó miễn cưỡng nói_thôi tôi vào nhà đây

-uhm`..._Long bất chợt kéo giật nó lại ôm vào lòng thì thầm_bạn hãy nhớ lấy, tình cảm tôi dành cho bạn không thể diễn tả hết bằng lời đâu đấy

Nó lại hoàn toàn bất động trước con người này một lần nữa, một cảm giác ấm áp thoáng qua vỗ về con tim của hai người. Trong khung cảnh lãng mạng nên thơ với nắng và gió này thật đẹp biết bao nếu như không có cái điện thoại quái quỷ reng lên liên hồi. Nó giật mình sực tỉnh đẩy Long ra chạy vọt về nhà không dám ngoái đầu lại. Long đứng đó vừa tiếc hùi hụi cái ôm thắm thiết vừa tức xì khói nhìn cái số điện thoại gọi cho mình, thì ra là thằng bạn chết tiệt-Vương Minh Đình phá đám

-con...chào...dì_nó vừa vào đến cổng đã thấy dì đợi sẵn ở đó làm nó hết hồn, mặt từ đỏ vì xấu hổ chuyển sang tai tái

(truyện được post tại Kenhtruyen.Pro,chúc các bạn đọc truyện vui vẻ)

-con đi đâu giờ này mới về? Con có biết dì lo lắng lắm không?_dì nó nghiêm nghị nhưng trong lời nói tỏ rõ sự quan tâm

-con...con làm thêm giờ ạ_nó không muốn để dì lo lắng nên đành nói dối

-lần sau nếu có làm thêm phải thông báo trước cho dì một tiếng nghe chưa?_dì nó hạ giọng_còn nữa con phải nhớ không được quá thân thiết với lũ nhà giàu

Một câu nói lạc đề của dì làm nó thót cả tim

"chẳng lẽ dì nhìn thấy cảnh lúc nãy...không chắc không phải đâu"_nó nghĩ đầu lắc nguầy nguậy

- dì...tại sao dì lại nói vậy?_nó buột miệng hỏi

- cũng không có gì đâu, thôi con vào nhà tắm rửa nghỉ ngơi đi

- dạ...

Bỗng lúc đó

- xin hỏi đây có phải là nhà của cô Hoàng Hạ Thiên không?_một nhân viên giao hàng vừa đến hỏi

- vâng,đúng rồi_nó nghe tiếng nói lập tức quay lại

-đây là quà của một vị khách gửi đến cho cô, mời cô kí giấy xác nhận_người nhân viên dựng chiếc xe đạp trước mặt nó cùng với tờ biên lai (cái này lấy tên đại ko biết đúng ko nữa?)

-vâng_nó bây giờ mới sực nhớ ra chiếc xe

-gì vậy con?_tiếng gì nó từ trong nhà vọng ra

-dạ...à...con là học sinh nghèo vượt khó nên được nhà trường hỗ trợ cho chiếc xe đạp ạ_nó vừa nói vừa đẩy xe vào nhà

-vậy thì tốt quá rồi

-vâng_nó gãi đầu cười méo xẹo, một lí do khá củ chuối

.

Cả đêm hôm ấy nó không tài nào chợp mắt được một phần là do lúc sáng tới giờ ngủ quá nhiều, phần nữa là nó nghĩ đến câu nói mang nhiều hàm ý của dì và điều khiến nó để tâm đến nhiều nhất là những cảm xúc lạ thoáng qua. Nó mở cửa sổ, những luồng gió lạnh ùa vào nhưng cơn gió đó cũng chẳng làm nó lạnh được vì trong lòng nó đang rất ấm áp vì điều gì đó không thể lí giải được. Bất giác nó nghĩ đến bố mẹ, những người thân yêu nó chưa hề được biết mặt lần nào

"bố mẹ ở trên đó có vui không? có nhớ đến đứa con này nữa không? Còn con, con nhớ hai người nhiều lắm, con sẽ cố gắng sống thật tốt vì vậy bố mẹ hãy luôn dõi theo con nhé"_nó thầm nghĩ rồi cười nhẹ...

Chap 9: ĐÁNH...GHEN

Sáng hôm sau nó lại vui vẻ tung tăng đến trường trên chiếc xe đạp mới cóng mà Long trả hôm qua. Đúng là hàng hiệu có khác đạp thích ghê. Vèo một cái nó đã có mặt ở trường nhưng nó quên rằng mình là "tân hoa khôi" của trường đang bị rất nhiều người "săn lùng". Vừa chân ướt chân ráo bước vào trường, nó chưa kịp định hình thì một toán nam sinh vây quanh nó như ong thấy mật

-Thiên để mình cất xe cho

-Thiên mệt không đi uống nước cùng mình nha?

-làm bạn gái mình nè ....bla...bla....

Nó không thể nào di chuyển dù chỉ một bước, hoàn toàn bó bột toàn thân trong rừng nam sinh này dẫu rằng huyền đai karate. Đang lúc bối rối không biết nên làm sao thì một giọng nói uy quyền từ đâu vang lên

-bọn kia! Biến hết cho tao

Đám nam sinh nghe nói thì đồng loạt quay lại nhìn chủ nhân phát ra câu nói đó và bắt đầu tản ra. Lúc này nó mới có chút không khí để thở đang tính người "anh hùng" đó thì:

- em yêu không sao chứ?_ý nghĩ cảm ơn của nó đã bị vùi lấp ngay khi nghe giọng nói mắc dịch đó. Vâng! chính là Long "anh hùng rơm" vừa cứu nó khỏi đám mê gái

- đã bảo đừng có xưng hô như vậy rồi, tai anh có vấn đề à_nó trừng mắt nhìn Long

- có sao đâu mình là một couple mà_Long vui vẻ khoác vai nó

- ai.._nó chưa nói hết câu thì đã bị Long chẹn họng

-cố gắng diễn cho tốt đi không bạn cũng chết với nam sinh trường này_hắn thì thầm vào tai nó

- hì hì... một.. couple...đúng rồi...một couple.._nó nhe răng (khổ sở) cười nói với mọi người

- vào lớp thôi_hắn kéo nó đi một mạch để lại những ánh mắt tò mò, ghen tị lẫn tức giận và trong số đó cũng có cả Đình và Nhật

===>Trên sân thượng<====

- xử con bé đó!_một cô gái có đôi mắt sắc sảo chỉ vào nó và nói với một nhóm girl khá bặm trợn

- hai chai, ok?_một đứa con gái có mái tóc lòe loẹt hình như là đại ca nói

- ok

Cuộc giao dịch kết thúc với nụ cười ngạo nghễ trên môi của người con gái có khuôn mặt thanh tú và cái nhìn đầy căm hận về phía nó

.

Phần nó và Long sau khi rời khỏi mắt của những fan hâm mộ điên cuồng thì cũng thôi đóng kịch nói đúng hơn là nó phũ phàng hất tay hắn ra + thêm cái đá vào chân đau điếng cho chừa cái tội lợi dụng

- tôi giúp bạn để rồi được đền đáp như vậy hả?_Long ôm cái chân nhăn mặt nói

- có ai mượn giúp đâu, bạn tự nguyện đấy chứ?

- biết vậy tôi để bạn chết nghẹt trong đám nam sinh kia cho rồi_Long ngoài miệng nói vậy nhưng trong lòng lại nghĩ

" lần sau bọn đó còn bu quanh bạn là chết với tôi"

- không thèm, tôi cũng có cách để tự "chui" ra_nó dẩu môi trông cực kì đáng yêu

- bạn còn làm vậy nữa là tôi sẽ hôn bạn đấy_Long nhìn thẳng vào mắt nó nói

- bạn...bạn..._nó đỏ mặt lấy tay che môi sợ rồi sợ quá bỏ chạy không nói nên lời nào

Long phì cười đuổi theo cô bạn nhỏ đáng yêu

Lúc nó vào lớp thì Đình và Nhật cũng đã ngồi sẵn vào chỗ của mình nhưng mặt thì nhăn như khỉ ăn ớt

- hello, hai bạn đến lâu chưa?_nó vui vẻ chào hai người

- đủ lâu để nhìn thấy Thiên thân mật với Long_Đình hờn dỗi nói, cố nhấn mạnh chữ thân mật

- bạn sao vậy? Tụi mình chỉ đóng kịch thoát thân thôi mà_nó tròn mắt khó hiểu trước biểu hiện của Đình

- tụi mình? Thân thiết quá nhỉ?_Đình nói móc nó

- mày vô duyên! bộ tao với Thiên thân nhau thì vi phạm pháp luật à?_Long nghe nói vậy thì chen vào

- mày...._Đình cứng họng

- mấy bạn làm sao vậy? Còn Long nữa, bạn bớt lời một chút thì chết à hay sao mà lắm lời vậy?_nó cũng bắt đầu thấy khó chịu trước thái độ bất thường của mấy cậu bạn

- kệ hai thằng đó, bạn quan tâm làm gì cho mệt_Nhật thấy sắp có chiến tranh nên cũng chen vào kéo nó về chỗ ngồi

Cả tiết học hôm đó trở nên im ắng hẳn chỉ có nó và Nhật thỉnh thoảng trao đổi bài thôi còn Long & Đình dù không có keo dán nhưng miệng vẫn ngậm không hề nói nửa lời

.

Ra về

Long, Đình bỏ về trước còn Nhật có việc gia đình nên cũng về luôn chỉ còn mình nó loay hoay soạn sách vở

- Thiên trực lớp hôm nay giùm mình được không? Mình mệt quá_cô bạn cùng lớp nhăn nhó ôm đầu tiến về phía nó nói

- ờ bạn mệt thì về đi tôi trực cho_nó vui vẻ chấp nhận

-cảm ơn bạn nha_cô bạn đó cười nói_...à...uhm`...bạn.nhớ.cẩn. thận

- hả?_nó không để ý nên hỏi lại

- không...không có gì bạn trực nhé mình về trước đây

- uhm` về cẩn thận

" xin lỗi Thiên mình cũng bị ép mới làm vậy"_suy nghĩ của cô bạn đó khi vừa bước ra khỏi lớp

Còn lại mình nó lui hui quét dọn một mình, lớp nó tuy lớn nhưng ai cũng có ý thức nên không bẩn lắm quét một loáng là xong. Nó đang chuẩn bị mang cặp sách ra về bỗng toán nữ ăn mặc khá giang hồ bước vào lớp

- mày là Hoàng Hạ Thiên?_đứa con gái đứng đầu chỉ mặt nó hỏi

- đúng là tôi, có việc gì không?_nó thản nhiên trả lời không chút run sợ

- xử nó_đứa con gái đó ngoắc tay lập tức tụi con gái đứng sau với các vũ khí nguy hiểm tiến lên phía trước

-khoan!_nó chỉ ngón tay bảo mấy người đó đứng lại_tại sao các người lại đánh tôi? Phải có lí do gì chứ?

- thấy gai mắt_đứa con gái lúc nãy lạnh lùng nói

- củ chuối vậy!_nó hững hờ nói_nhưng thôi muốn đánh muốn đấm gì ra sân sau ở đây chật chội lắm

- mày được lắm, đi thì đi

Nói rồi nó cùng nhóm người kia đi ra sân sau đánh nhau một trận tanh bành mây khói. Một mình mà chọi với gần hai mươi người quả không phải chuyện dễ dàng gì hơn nữa tất cả đều có vũ khí. Sau một hồi quyết đấu nó cũng đành phần thắng nhưng cũng đã bị chèm hai nhát ở tay và vai. Bọn kia nằm la liệt trên nền đất, kể cả con nhỏ đầu đàn

- xin lỗi cái này là do các bạn ép tôi thôi_nó chìa tay đỡ con nhỏ đầu đàn đứng dậy

- tao đánh mày sao mày còn..._nhỏ đầu đàn ngạc nhiên nhìn nó

- các bạn cũng vì tiền thôi

- sao...sao mày biết?

- chẳng sao cả, đoán vậy thôi_nó ậm ừ nói cho qua chuyện_trễ rồi tôi phải về trước đây. Các bạn tự lo liệu được chứ?

- được. Cảm ơn

Nó cười nhẹ quay đầu bước đi, thật ra nó cũng đoán được sẽ có việc này xảy ra rồi nhưng không ngờ lại nhanh đến vậy. Nó phải đẩy chiếc xe đạp về nhà vì tay và vai đau nhức không thể cầm lái được

Còn phần lũ côn đồ sau khi tự băng bó cho nhau thì gọi điện cho cô gái có khuôn mặt thanh tú

- nó mạnh lắm tụi tao không xử nổi

" lũ ăn hại! Có thế thôi cũng không làm được"_đầu dây bên kia cô gái quát lớn

- mày ăn nói cho cẩn thận, tao có thể xử mày ngay đấy_con đầu đàn quát lại_nó tốt chứ không phải là con chó như mày đâu. Mày chẳng là cái đinh gỉ gì đâu hoa khôi à

" mày....tao sẽ không trả bất kì một đồng xu nào cho mày nếu mày còn dám nói như vậy"

- đồng tiền đó tao đếch cần_con đầu đàn nhếch mép cúp điện thoại cái rụp.(sorry mọi người hơi tục nhg vì tình thế bắt buộc)

Quay lại trang trước
Thống kê truy cập

online tren wap
Hôm nay:1
Tổng số:121
Copyright(c) Huỳnh Lâm

Email: lamhien863@gmail.com

Download các game online mobile với nhiều độ phân giải màn hình khác nhau được cập nhật hàng ngày, các tin nhắn xếp hình lãng mạng