XtGem Forum catalog
Tin nhắn xếp hình
.Xtgem.com

Game online mobile

Thế Giới Giải Trí Trên Mobile Của Bạn

Truyện ma

Home » Truyện ma

Truyện ma:Ngôi mộ ngàn xác
Truyện ma
Truyện Ma » Ngôi mộ ngàn xác

Ngôi mộ ngàn xác

Một ngày đẹp trời để làm mọi chuyện, Kháng thì thầm một mình, mắt hướng ra ngoài qua khung cửa sổ.

Mỗi sáng nó đều làm như thế trước khi đi học, quan niệm của nó là nhìn trời có thể biết được ngày hôm nay tốt hay xấu, nhưng đây chỉ là quan niệm cá nhân.

Trước giờ học nữa tiếng đồng hồ, Kháng đang ngồi làm mấy bài tập Toán mà hai thằng thân của nó nhìn vào chỉ muốn xé cuốn sách. Bỗng có tiếng đập bàn lớn, Kháng ngước mặt lên, bắt gặp một nụ cười rất tự nhiên với ánh mắt đang rất hối hả.

” Mới vào lớp mà đã…có chuyện gì vậy? ” Kháng quay lại với mớ bài tập, vừa viết vừa nói.

Kiệt là một người rất hoạt bát, hòa đồng và thích khám phá những điều mới lạ, đặc biệt là chuyện có liên quan dến…..ma. Lấy tay bưng măt Kháng lên, Kiệt nói rất nhanh, hình như nó phải chịu đựng cả thế kỉ để kể với Kháng chuyện gì đó, giọng nói tỏ rỏ vẻ háo hức ” Này, hôm nay tao được biết … ” ” …cái cây với con ma trên đó! ” Kháng trả lời ngay trước khi Kiệt kịp nói hết câu. ” Haha, mày tình kể chuyện con ma trên cây mà mày đã thấy nữa sao? Nó chỉ là một con cú thôi!” Một giọng nói khác xen vào, đó là Khiêm, một tên thích pha trò, thích chọc ghẹo người khác và cũng là một tên quậy có tiếng ở trường. Nhưng cả 3 lại chơi rất thân với nhau từ cái thời mới biết cuốn tập, cây bút đến nay là đã hơn 10 năm, nhóm của chúng tên là Three K, một nhóm nổi ở trường với một thằng cá biệt, tò mò, một tên học giỏi đứng top 10 ở khối, rất thông minh, còn tên đang rất hí hửng kia là một công tử con nhà giàu có tiếng, do cứ bị giam ở nhà nên nó rất thích những điều mới lạ nhưng chỉ đối với nó, người khác xem đó chỉ là một chuyện nhỏ như hột cát.

” Không! Cái này là thật, tao không thể kể được, tao muốn tụi bây cùng tao đi xem tối nay cho rõ! ” Kiệt quay lại với Khiêm cố phân minh.

” Thôi nào! mày để nó học bài đi! cái vẽ quá phấn khích của mày mà đã đánh lừa được tụi tao một lần rồi! ” Khiêm lưng dựa vào cột, đầu lắc lắc hối ngán ngẩm vì lỡ tin nó một lần.

Kháng vẫn chú tâm vào bài mà làm nhưng cũng chú ý đến cuộc nói chuyện ” Nó chỉ lừa được mày ! ”

” Này! mày nói vậy là ý nói tao ngu sao? nên nhớ mày cũng có đi đấy ” Khiêm bật dập, nổi sùng với Kháng

” Tao đi coi con cú mà. Haha ” Kháng ôm bụng cười khoái chí vì đã chọc tức được cả 2, nhưng vẻ hớn hở của Kiệt vẫn không bớt đi tí nào ” Thôi! Tại tao không biết chứ bộ, tao có lừa tụi mày đâu, nhưng cái này là thật! ” Kiệt đưa tay móc xấp giấy trong cặp ra, chìa trước mặt Kháng, Khiêm cũng chạy lại xem. Với tựa đề Ngôi mộ ngàn xác ” Nè, tao đọc được cái này trên mạng, đem in ra cho bây xem nè, trong đây nó viết là ở trong khu đất người ta mới sang bằng để làm khu công nghiệp, có một cây chết khô nhưng không đốn ngã được. Mấy người thợ làm việc ở đó sau vài ngày đều phải nhập viện với tình trạng nguy kịch, khắp người lở loét và chết chỉ vài giờ sau đó! “mem” đó còn ghi là cái cây đó bị nguyền rủa! ai xâm phạm dến lãnh địa đó sẽ phải….CHẾT! Trong đây có đề cập đến lời nguyền của ngôi mộ chứa cả ngàn xác người Hán ở 1000 năm trước, từ đó xuất hiện cái cây rất to nhưng héo rũ tượng trưng cho nỗi oan nghiệp của những người bị chôn sống…”

” Mày tin không Kháng? ” Khiêm nhíu mày nhìn Kháng, nếu nó tin, Khiêm chắc cũng tin.

” Mày đưa tờ giấy coi ? ”

” Mày coi trên 4rum tỉnh sao? ở đây người đăng là một ‘ new mem’, lấy tên là ho¯E, mày thấy nó có nghĩa gì không? ghép lại thử đi, với chữ h mày viết nghiêng và lòng chữ o vào,dấu ¯đè lên chữ E, nó ra từ 死, tiếng Hán là Tử = Chết! tao có học qua lớp Tiếng Hán-Việt, nên nhìn là nghĩ ra, từ cái ý nghĩa của bài viết này. Hình như có ai chơi những người trên 4rum này rồi, đây để nơi đó ở gần khu tái định cư! Tao nghĩ tụi mình nên khám phá ra sao đi, tao không tin có ma quái gì ở đây hết “. Với cái đầu khoa học chiếm 90% của nó thì chẳng có con ma nào làm nó tin được cả.

Cả 2 đều há hốc nhìn Kháng! không ngờ người mọt sách lại biết nhiều đến thế! ” Thôi dzầy đi hen! chiều nay tụi mình sẽ tập kích khu đó xem thục hư ra sao. ” Kháng lại cúi mặt xuống làm bài tập.

Thằng Kiệt mừng ra mặt trước lời đề nghị coi như đồng ý của người bạn, Khiêm chỉ biết nhún vai bước ra khỏi lớp trốn giờ kiểm tra tác phong …

Tại kho trong vườn nhà Khiêm, đó là “căn cứ” mà cả nhóm “Three K” thường tụ tập để bàn kế hoạch trước mỗi chuyến đi, Kháng và Khiêm đang chờ Kiệt một cách mòn mõi.

” Mày không đi chơi với đám bạn mày hả Khiêm ? ” Kháng chóng cằm hỏi bâng quơ, nhằm phá tan bầu không khí im ắng.

” Đi cái này thú vị hơn mày ơi! ” Khiêm nở một nụ cười thích thú và không ngừng đứng lên ngồi xuống, những điều nó tưởng tượng mà nó sẽ trải qua trong chuyến đi rất thu hút nó, nhưng không làm cho nó sợ hãi được.

Cái tiếng o o của “con ngựa sắt” chạy điện mà thằng Kiệt hay xài cuối cùng cũng xuất hiện với giỏ đồ nghề đen thui của nó.

” Mày có đem đèn pin không Kiệt? ” Kháng bỗng lên tiếng chào đón cậu bạn mặt đang rất hối hả.

” Có chứ! Loại xịn luôn nè! hihi ” Kiệt cười khoái chí, đưa tay vào giỏ xách móc ra một cây đèn pin Blacker mới chóc.

” Mày trốn ba mẹ mày ra đây được cũng hay nhỉ ! ” Khiêm lên tiếng rồi đứng ngay dậy, bước tới chiếc xe Dream ” độ ” của mình, nó là con ngựa chiến yêu quý của Khiêm mặc dù so với thời đại nó chỉ là đống sất vụn.

o0o

Trên đường đi tới nơi ma quái đó. ” Này! tao khuyên 2 bây đừng đụng vào bất cứ thứ gì nha! ” Kháng lên tiếng nhắc nhở 2 cậu bạn.

” Ummmmmmm!!” Cả 2 đồng thanh hét lên, hình như câu nói này chúng đã nghe nhàm cả tai.

” Tao sợ quá àh Kháng ơi! ” Kiệt không giấu được giọng nói đang run sợ, tay ôm chặt như muốn siết ngạt Kháng.

” Thằng nào bài đầu hả? ” Khiêm nạt lại, nhưng trong giọng nói đó đầy vẻ thích thú khi Kiệt đã ” bài đầu ” nó đi, bây giờ thì không gì cản được nó cái ý muốn khám phá này.

o0o

Qua khỏi khu vực có đèn đường, ánh trăng hiu hắt soi rọi con đường mòn nhỏ bé, chiếc xe máy ầm ĩ của Khiêm như muốn xé tan bầu không khí ảm đảm của khu rừng, ánh sáng từ hai chiếc đèn xe chỉ là một đốm nhỏ trong khu rừng đó.Rồi khi ánh đèn vàng bị lấn át hoàn toàn bởi ánh trăng le loét, cả ba đứa đều im lặng. Chúng im lặng vì không còn chuyện gì để nói hay vì sợ khoảng đất trống với cái cây ngàn năm xơ xác bị nguyền rủa trước mặt chúng?

Đưa tay tắt máy xe, Kháng là người bước xuống đầu tiên, đảo mắt khắp xung quanh, Kháng đưa tay về phía Kiệt thì thầm có xen lẫn nỗi căng thẳng ” Đưa tao đèn pin “, chắc Kiệt đã chuẩn bị sẵn nên Kháng vừa dứt lời đã có cây đèn trên tay liền, Kiệt cũng ném cho Khiêm 1 cái. Cả 3 nhìn nhau với ánh mắt tò mò, sợ hãi. Đối diện với chúng bây giờ là một cái cây trơ trụi lá, khô khốc, toát lên một nỗi uất hận rất lớn, nhìn thân cây như một khuôn mặt đang la hét, như điều trước mắt nó là một nỗi kinh hoàng, một nỗi ám ảnh. 3 ánh đèn pin rọi vào như tăng thêm vẻ rùng rợn bí hiểm của cái cây đang mang lại các cậu bạn.

Kiệt khựng người lại, không dám tiến thêm bước nữa, lời nguyền đang làm rất tốt công việc doạ nạt cậu bạn, cả 2 tên kia vẫn tiến sát lại gần cây để quan sát mà không màn gì đến người bạn kia, cả 2 rất hiểu cu cậu đang run lên vì sợ chứ không phải lý do gì khác. Khiêm tiến nhanh về trước, đang giơ tay định chạm vào thân cây liền bị Kháng gạt xuống, nhíu mày đầy trách móc về phía Khiêm, Kháng đánh một vòng quanh thân cây, trên thân cây có đầy những vết cưa máy cố gắng chém xuyên qua lớp vỏ lỳ lợm. “Crốp” một âm thanh vang lên từ chổ của Kháng, âm thanh đó xé nát bầu không khí tĩnh lặng, ….” Â.m…â.m…t.h.a.n.h…g.ì..v.ậ.y…? ” Kiệt ở đằng xa run rẫy hỏi… cả 2 im lặng, Kháng từ từ nhìn xuống dưới chân…

Kháng vẫn giữ được bình tĩnh, từ từ nhìn xuống rồi nhấc chân lên, có một vật đen đen hình chữ nhật lốm đốm cát ở dưới, rọi đèn xuống, qua ánh đèn là một cái máy chụp hình, Kháng khum người xuống nhặt máy lên, phủi phủi lớp bụi, hiện ra một cái máy Canon đen còn rất mới.

” Canon IXUS 980 IS! ” bỗng dưng từ đâu Kiệt tới, lên tiếng ở đằng sau Kháng.

Kháng vội quay người lại, tay vẫn còn mân mê chiếc máy, Khiêm cũng lại đứng cạnh Kiệt hỏi ” Tại sao nó lại nằm ở đây?

” Muốn biết, chúng ta cần xem nội dung bên trong! ” Kháng vừa nói vừa khum người xuống, nhặt lên một răng cưa bị gãy, bỏ vào túi áo, Kháng khoát tay ra hiệu đi về. Cả 2 người kia vẫn không hiểu gì cả, nhưng vẫn theo về, hôm nay thế là đủ rồi.

Cả 3 leo lên, quay đầu xe lại, chuẩn bị rời khỏi nơi quái quỷ này, nói quái quỷ như thế thôi, thật sự cũng chẳng có gì đáng sợ, cho đến khi….

” 8h tối! mấy chú em…đi đâu? ” có một giọng ồm ồm cất lên ở phía sau cái cây, cả 3 giật mình quay phắt lại, vẫn không tắt máy xe, cái cách nói chuyện của người đó nghe thật kì lạ, cứ ngắt quãng và không thành 1 câu nói.

Tất cả đều im lặng, chú mục vào cái cây, từ trong bóng tối bước ra 1 người có dáng đi xiêu vẹo, cũng chẳng biết là phụ nữ hay đàn ông, nhưng tóc dài, bù xù, hình như lâu ngày không được gội sạch sẽ, với cái giọng như thế này đích thị là đàn ông. Một khoảng đất có ánh trăng rọi xuống, hắn cố bước từng bước khó khăn đến khoảng đất đó…và lên tiếng,vài giây im ắng đầy căng thẳng mà chỉ có một tiếng nói cũng đủ làm cho cả bọn giật mình. ” Sao?…trả lời…!”. Trong khoảng đất nhỏ đó, xuất hiện khuôn mặt của một người đàn ông. Khuôn mặt với nước da hơi ngâm, con mắt nhỏ, mũi cao, miệng hơi mĩm, không có râu và khuôn mặt khá trơn láng.

” Câu này phải để chúng tôi hỏi ngươi đó! ” Khiêm bỗng lên tiếng, hình như với cái dáng vẻ và giọng điệu như thế vẫn không đủ làm cho nó sợ.

” Cậu em…đến nhà…ta…? sao? lại hỏi? ” hắn nghiêng đầu ra vẻ khó hiểu.

Kháng bắt gặp ánh mắt nhìn nhau của Khiêm và Kiệt, cậu ta lên tiếng ” Nhà của ông là cái cây? hồi nãy giờ ông quan sát chúng tôi hả? ”

” Đúng….!”

” Người ta cưa nhà ông, sao ông không phản đối họ? ”

” Đây là….nhà ta! Lời nguyền…phản đối! ”

Kháng có hơi nhướng mài, bỗng đưa tay vào túi, móc ra cái máy chụp ảnh lúc nãy lượm được, giơ ra cho người đàn ông đó xem. ” Ông biết cái này không? “. Ông ta lắc đầu rồi từ từ bước vào bóng tối, khuất dạng sau thân cây. Kháng đưa máy vào túi lại, mở khóa xe, chạy về, Khiêm trước khi theo Kháng, nhìn về phía cái cây một lần rồi nỗ máy.

o0o

” Người đó là đàn ông hay đàn bà vậy? ” ra tới khu vực có đèn đường, Kiệt lên tiếng.

” Đàn ông! ” Kháng trả lời.

” Không biết hắn bao nhiêu tuổi nữa? Khuôn mắt khá đẹp! Nhưng tao thấy hắn không trẽ như mặt hắn đâu! ” Khiêm cũng thắc mắc, Kháng luôn là trung tâm của những câu hỏi.

” Khuôn mặt như thế khoảng chừng 30t thôi! ” Kháng chỉ tay vào chổ cộm lên ở túi quần nói ” Ngày mai chúng ta giải quyết cái này! Tao chắc chắn sẽ có nhiều manh mối đây! Nhưng vẫn không hiểu lý do vì sao hắn lại không lấy cái máy này? có 2 giả thuyết, 1 là hắn ta không thấy nó, giả thuyết này thực chất không thực tế, khoảng đất quanh cây đâu lớn đến thế, 2 là hắn ta đang…chơi chúng ta! Hình như hắn ta muốn chúng ta có nó! ”

” Để làm gì chứ? Giải quyết dùm hắn ta sao? ” Kiệt nãy mình, gãi gãi đầu.

” Nực cười ” Khiêm nhăn mặt, phì mũi, giọng nói có chút nhạo báng.

” Thật chất hắn ta không ở trên cây đó! ” Kháng vẫn giữ bình tĩnh, ra dáng suy xét.

” Thật vậy sao? ” Kiệt lại gãi đầu khó hiểu, nó quá ngây thơ. ” Vậy sao hắn ta lại có mặt ở đó mà chúng ta không biết ”

” Lúc thằng Kháng đạp cái máy đó! ” Khiêm ra vẻ trách móc Kháng.

” Mày hay đấy Khiêm! Hi, mày thấy ở phía sau cái cây, còn một khoảng rừng chưa sang bằng, nó cũng rất gần cái cây đó, cỏ ở đấy cũng khá cao, khi tao đạp lên, tất cả đều lo chú ý vào tao, nên hắn lẻn đến gần chúng ta, khi chúng ta đã leo lên xe thì hắn ta đã có mặt ở đấy.! ” Kháng giải thích cho Kiệt, cậu bạn àh ra tiếng rồi gật gật đầu, không biết có hiểu không.

” Vậy là nhà hắn gần đấy! ” Khiêm rờ cằm, suy đoán.

” Có thể ” Kháng gật đầu ” Àh! tao có một manh mối nữa, tao lấy được cái răng cưa bị gãy này, tối về tao sẽ xem, có thể sẽ biết được thêm chút nào đấy! “. Cả 2 không thấy gì là quan trọng mà Kháng lại mừng rỡ đến thế.

” Sao mày kêu hắn bằng ông vậy Kháng? ” Kiệt lại thắc mắc.

” Kêu như thế là đúng với một người sống hoang, tạo cho hắn biết rằng chúng ta tin hắn ở đấy thật! ”

” Giỏi quá Kháng ơi! ” Kiệt reo lên, ôm lấy anh bạn. Kháng đỏ mặt nhưng vẫn không gạt tay ra, hình như nó đang suy nghĩ điều gì đó, tiếng bô nỗ của Khiêm cùng với tiếng o o của xe đạp điện hòa vào tiếng còi, tiếng xe chạy của quốc lộ. Một buổi tối cũng lắm căng thẳng với những điều mới mẽ, những suy đoán lúc nãy của Kháng có thể sẽ là bước đầu của việc tìm ra nguyên nhân vụ án ” Ngôi mộ ngàn xác “.

Tiếng chuông báo hiệu giờ ra về vang lên trong sự nôn nóng tột cùng của Kiệt, do từ sáng đến giờ kiểm tra nên cả 3 không thể nói chuyện được.

Cô giáo vừa ra khỏi lớp, Kiệt phóng ngay lại bàn Kháng theo sau là Khiêm.

” Có gì mới không? ” vừa lại Kiệt hỏi ngay Kháng, trông mặt anh bạn hớn hở ra phết.

” Có chứ! Hihi ” Kháng cười tít mắt, cả 2 cũng hơi bất ngờ, từ khi quen anh bạn đến nay, chưa lần nào thấy Kháng cười tươi như thế. ” Tao có một manh mối nhỏ chứng minh vụ án này không phải là do lời nguyền hay ma quỷ gì làm hết nè! ”

” Hay quá! Vậy ai làm thế ? ” Kiệt lại thắc mắc, con mắt mở rất to, chứng tỏ anh bạn đang rất tò mò.

” Mày làm đó! Hỏi nhảm nhí ” Khiêm lại càu nhàu anh bạn.

Kiệt nhíu mày, liếc muốn nổ con mắt anh bạn. ” Hì! Một người nào đó! Nhưng chưa biết nguyên nhân do đâu hết à! Kháng vừa nói vừa đưa tay vào ngăn kéo nhỏ ở bên ngoài cặp, móc ra một mảnh răng cưa mà tối hôm qua nhặt được. Kháng đưa tay chỉ vào phần sắc bén ” Cái này mày thấy nó nguyên vẹn không? Nếu như nó không cưa được cái cây như bài viết trên 4rum nói, thì chắc chắn vỏ cây sẽ rất cứng, cái răng cưa này cũng không nguyên vẹn như thế này đâu! ” Kháng chỉ tay về phần cùi của răng cưa ” Còn cái này! Tối hôm qua tao quan sát kỉ lắm, tụi bây thấy phần này nó bị mài mòn không? Cái răng cưa này là của lưỡi cưa máy, khi mà bị bào mòn như thế, chỉ cần lấy tay bẽ cũng gãy chứ đừng nói là cưa! ” Kiệt đưa tay mượn cái răng cưa xem, rồi chuyển qua cho Khiêm, anh bạn lại tò mò hỏi. ” Vậy tại sao người ta không phát hiện ra, và người nào lại bào mòn cái này? ”

” Không biết! ” Kháng lắc đầu ” Nhưng như thế chúng ta đã biết được bài post trên 4rum là một tin giả mạo nhằm hù dọa thôi, nếu một phần tin tức là giả thì tất cả tin tức trong bài viết đó cũng là giả luôn! ” Kháng àh lên tiếng rồi nói tiếp ” Hồi tối tao có nghiên cứu cái này, cái vụ mà lỡ loét đó! Không phải lời nguyền gì đâu, đó là chất độc đó! Là loại chất độc loét da lâu tan có tên HT, Đây là chất độc mà quân đội Mỹ rải trong chiến tranh VN nhằm làm bị thương và mất sức chiến đấu của bộ đội ta. Đó cũng là loại chất độc đứng đầu bảng A (cực độc), khi nắng lên có khả năng khuếch tán, khi ngửi sẽ bị ảnh hưởng sức khoẻ. Ngoài việc gây viêm loét da, chất độc này cũng có thể làm loét bên trong (nội tạng) nếu ngửi nhiều…! ”

” Sao mày biết là loại chất độc đó? ” Kiệt chóng cằm, đầu hơi nghiêng ra chiều khó hiểu.

” Chỉ có loại chất độc đó mới có thể khuếch tán dưới ánh nắng và nằm lâu trong cây, khi người ta cưa cây, khí độc sẽ thoát ra ngoài, về nhà sẽ bị lỡ loét mà nhập viện rồi chết, người ta sẽ tin đó là do lời nguyền gây ra! ” Kháng đưa tay diễn tả cho 2 anh bạn hiểu.

Bỗng Kháng im lìm, suy tư một lát rồi nói tiếp ” Mình không biết là người ta làm như thế là có ý định gì, xuất hiện bài viết nè, một cái cây cưa không ngả nè, lời nguyền, tránh xa….rồi những người cưa cây bị lỡ loét vì độc…”

” Gì vậy Kháng? Mày có sao không vậy? ” Cả 2 lo lắng cho anh bạn đang hớn hở bỗng dưng mặt mày xanh lét lên.

” Một vụ giết người giấu xác sao? Rất có thể ” Kháng lầm bầm một mình, 2 anh bạn kia đang rất lo lắng, cũng không thể nghe Kháng nói gì.

” Tụi bây biết gì không? Một…một vụ giết… người đó….Xác là là..những người ở TK 21 chứ không…không phải ở TK 11 đâu! ”

” Hả? cái gì, sao mày biết ? ” Kiệt cũng xanh mặt theo Kháng, người anh bạn đang dần dần run lên.

” Tao đoán như thế! Tao gần chắc chắn rồi, bây giờ chỉ cần biết được ai đã làm thôi! ”

” Mày tính….tính bắt kẻ đó sao! Không đâu…ma tao đã sợ rồi, cái này tao còn sợ hơn nữa ” Kiệt run lẫy bẫy, anh bạn thật nhạy cảm.

” Mày không dám thì cứ việc ở nhà ” Từ đầu tới giờ Khiêm chỉ lắng nghe sự việc, rất ít lên tiếng.

” Ừh! Khiêm nói đúng đó Kiệt ”

” Nhưng vụ này nguy hiểm lắm, thông minh với mạnh mẽ cũng không làm gì được đâu! ”

” Chỉ có mình chúng ta biết chuyện này, không thể để nó tiếp diễn nữa! ” Kháng ôm đầu, lắc lắc, chắc anh bạn đang hối hận đã dính vào vụ này, có những chuyện thà không biết còn hơn biết.

” Vậy mày tính sao thì nhanh đi, giờ còn phải về rồi coi cái máy chụp hình nữa. ” Khiêm đang bắt đầu mất kiên nhẫn.

” Cho tao suy nghĩ nha. Mấy giờ tụi bây coi? ”

” 7h! ” Kháng đứng bật dậy ra về, hình như anh bạn đã không còn tâm trạng nói chuyện nữa.

” Ở nhà tao nha! 7h tụi bây đến nha! Khi coi xong tao có thể cho ra quyết định! ”

Kháng và Khiêm đưa tay làm dấu OK. Khiêm quay lại nhìn anh bạn, lắc đầu rồi nói ” Máy chúa ngục quá àh công tử! ” Kiệt đỏ mặt, gãi đầu rồi nhanh chóng bước theo 2 anh bạn kia ra về.

Kiệt nằm trên ghế sa-lông coi truyền hình cáp, đang say mê bộ phim được chiếu trên HBO, bỗng tiếng chuông vang lên, Kiệt giật mình quay đầu lại nhìn ra cửa thấy 2 anh bạn của mình đã tới.

” Thưa cô con mới tới ạh! ” Kháng khoanh tay thưa mẹ Kiệt. Khiêm cũng gật đầu chào theo.

” Ừ, lâu quá không thấy tụi con tới chơi ” Mẹ Kiệt đang rửa chén, thấy 2 anh bạn liền cười hỏi thăm.

” Dạ. Tại tụi con bận quá! ”

” Mẹ ơi! tụi con lên phòng chơi đây! ” Kiệt thưa mẹ rồi dắt 2 anh bạn lên phòng.

” Ừ…! ”

Phòng Kiệt rất lớn, có thể để vừa 8 cái gường đôi, nhà Kiệt là một Villa ven sông, có cả hồ bơi và một khu vườn nhỏ. Phòng Kiệt mang sắc trắng, bước vào phòng thứ đầu tiên thấy là một cái giường gỗ đôi rất đẹp, gỗ sáng bóng, mang màu đen tuyền, trước giường là một giàn máy nghe nhạc Pioneer HTZ940DV 5.1, kế bên là một bàn học lớn phẳng lì trải dài hết chiều ngang căn phòng, kế bên đó là kệ sách và tủ đồ. Cả 3 bước tới bàn học của Kiệt, có một MacBook Pro trên đó. Kiệt đưa tay ra hiệu cho Kháng đưa cái máy chụp hình, lấy thẻ nhớ ra, Kiệt đưa vào đầu đọc, máy tính đã bật sẵn, Kiệt nhấp vào thư mục ảnh, không có gì cả, chuyển qua thư mục phim, có một file trong đó. Play…

” Happy birthday to you…happy birthday to you….yeah..hihi…thổi đèn nào con… ” Cả 3 nhìn nhau, không ai hiểu là gì hết, Kháng cứ tưởng đó là máy quay của một người thợ cưa chứ. Bỗng….. đoạn clip sinh nhật bị cắt ngang…..

——————— Màn hinh một màu đen

Tiếng o o vang lên—————————

Không ai hiểu gì cả, tất cả ánh mắt chỉ biết dán vào màn hình.

———————Rồi chuyển sang màu trắng, đó là màu trắng của ánh đèn

Máy quay đang xê ra xa hơn, một khuôn mặt xuất hiện….Khuôn mặt trơn láng….Khuôn mặt với con mắt nhỏ do đeo kính, mũi cao, miệng hơi cười, có râu….một giọng nói ồm ồm phát ra….

” Hehe. Cái mày quay này cũng xịn dữ ta, cái này tao lấy được khi giết cái gia đình tụi bây đang thấy nè. Hỡi những kẻ tò mò, tao không biết tụi bây là ai, nhưng tao dám chắc tụi bây biết tao, tụi bây có thể đã thấy khuôn mặt tao, tụi bây có thể đã biết chuyện tao làm, có thể…Haha…rồi tụi bây làm gì tao? Haha tụi bây bắt tao hả? tụi bây ăn thịt tao ha? Haha….Cứ việc…Nói cho bây biết….đôi khi biết nhiều cũng không tốt đâu….Haha…Tao đã nghĩ ra một thú vui mới cũng hay nhỉ? Tụi bây lấy cái này, khi tụi bây thấy khuôn mặt tao, thì đời bây sẽ chấm dứt, tụi bây vô tình đã kích hoạt hệ thống định vị, chắc bây giờ tao đang lên đường….giết bây….Haha…trò chơi này mất nhiều thời gian thật, nhưng vui….Haha….Bye…Good luck…”

Kiệt xanh mặt thấy rõ, tay anh bạn đang run bần bật không thể cầm chuột được nữa, Kiệt hỏi giọng không giấu được sợ hải. ” Ai…a..i….vậy Kháng???….Hắn sẽ…..gi..ế.t giết tụi mình sao???Không….Tao..ta.o không muốn chết..đâu…”

” Mày im lặng coi! Chưa gì xảy ra mà, cái này chỉ là một đoạn clip thôi ” Khiêm vỗ vai trấn tĩnh anh bạn.

Kháng vẫn im lặng, đưa tay bật lại đoạn clip đó, nghe kĩ giọng nói một lúc, Kháng pause hình lại, nhìn kĩ khuôn mặt…. hắn giọng, Khang quay người lại đối mặt với 2 anh bạn, lên tiếng.

” Tao biết đó là ai rồi! ”

” Hả….??? ” Kiệt lên tiếng ngay, anh bạn đang rất muốn biết.

” Cái giọng ồm ồm đó, khuôn mặt trơn láng, mũi cao, mắt nhỏ, hắn chỉ đeo râu giả vào thôi với cặp mắt kính, không ai khác….tên chúng ta gặp ở gốc cây hôm qua! ”

Kiệt hít một hơi rồi thở dài, Khiêm vuốt vuốt ngực anh bạn rồi nói. ” Tao nghi là hắn ta mà! ”

” Không? không lẽ hắn là tên sát nhân? ” Kiệt lấp bấp, anh bạn đang rất sợ hãi.

” Ừ, hắn là tên đứng sau mọi việc, hắn là kẻ giết người không gốm tay, đó là thú vui đối với hắn ” Kháng trả lời, giọng cũng có chút sợ sệt.

” Vậy nếu như theo lời hắn, thì tối nay hắn sẽ đến nhà Kiệt? ” Khiêm gãi gãi cằm hỏi Kháng.

” Ừm, tao nghĩ hôm nay tao sẽ ở lại đây! ”

” Nhưng mà nhà tao có rất nhiều máy chống trộm, hắn không vào được đâu! ”

” Hắn là một tay chuyên nghiệp, hắn biết điều hắn đang làm! ” Kháng giải thích.

” Nếu như hắn như thế! Hai tụi bây đối phó ra sao nếu không có tao! Tên này tao thấy còn ghê hơn lũ chém người mà tao từng đối mặt ” Khiêm cũng hơi rùng mình, lần đầu tiên có thứ làm cho hắn sợ được.

” Tao có cách. Tụi bây cứ làm thế này…..! ” Kháng thì thầm.

Cả 2 người kia lập tức đồng ý.

” Dì ơi! Hôm nay con ở lại ngủ với Kiệt nha dì! ” Kháng khoanh tay thưa khi mẹ Kiệt đang xem truyền hình.

” Àh! Ngày mai chủ nhật, con ở lại được mà phải không? Dì cũng tính kêu con ở lại chơi, một chút dì với chú đi công chuyện rồi! ” Mẹ Kiệt mĩm cười với Kháng, đầu gật gật, thế là đã đồng ý rồi.

” Con xin mẹ chưa Kháng? ”

” Dạ rồi ạh! ”

Chào m
[1] [>]
Đến trang:

Thống kê truy cập

online tren wap
Hôm nay:22
Tổng số:162998
Copyright(c) Huỳnh Lâm

Email: lamhien863@gmail.com

Download các game online mobile với nhiều độ phân giải màn hình khác nhau được cập nhật hàng ngày, các tin nhắn xếp hình lãng mạng