...
Yêu đương.
Mắt Đen kéo Môi Son vào căn phòng nghỉ không người, anh quăng tay, cả người cô đập mạnh vào cánh cửa. Cô thấy anh nhìn mình đầy tức giận:
- Các người đang làm trò gì sau lưng tôi thế? – Anh nghiến răng: - Các người tưởng tôi không biết cái trò bệnh hoạn, biến thái của các người à? Các người định đem tôi ra làm trò đùa đúng không???
Xoa xoa khuỷu tay bị đau khi đập vào cánh cửa, Môi Son nở một nụ cười, cô đứng ghé sát vào người Mắt Đen, nhìn thẳng vào mắt anh, giọng nói như từ cõi âm ùa về:
- Tôi cứ nghĩ anh có đủ thời gian để hiểu con người tôi nhưng hình như tôi đề cao anh quá rồi. Bệnh hoạn, biến thái? Anh không thấy rằng dùng chúng để nói về tôi...vẫn còn quá đơn giản sao?
Nói tới đó, Môi Son quay lưng bỏ đi, Mắt Đen tức tối đấm mạnh vào tường. Tối hôm đó anh đã nhìn thấy Môi Son và Tóc Nâu ở trước cửa nhà Tóc Nâu, anh đã rất muốn chạy lại xé xác hai người phụ nữ đó ra thành trăm ngàn mảnh, hóa ra anh vốn chỉ là thằng hề trong câu chuyện đáng sợ ấy. Anh né tránh không gặp mặt Tóc Nâu vài ngày cho tới khi cô ép anh phải gặp. Cô nói chia tay, lí do vì đã có người khác. Anh tức chẳng được, ghen càng không, anh chỉ thấy mình như một con rối ngu ngốc trước mặt cô. Cho đến hôm nay nhìn thấy Môi Son, cơn giận dữ của anh như bùng phát, anh lôi kéo cô đi trước cái nhìn của rất nhiều người, anh muốn băm vằm cô ra, cái đầu xinh đẹp kiêu kì ấy luôn suy nghĩ những điều anh chẳng thể ngờ tới – những điều khi biết được sự thật anh chỉ có thể rùng mình sợ hãi.
...
Tóc Nâu bước vào căn phòng trắng của Môi Son, bốn phía căn phòng đều là màu trắng, vật dụng trong phòng cũng chỉ toàn màu trắng đến lạnh lẽo, Tóc Nâu cười ớn lạnh:
- Chị nghiện phong cách bệnh viện quá rồi.
Cô lại đi đến bên bàn trang điểm của Môi Son, ở đó những giá son được bày biện la liệt trên bàn, những thỏi son từ đắt tiền đến rẻ tiền, đủ các loại màu, nhưng duy nhất chỉ một tone đậm, Tóc Nâu chép miệng:
- Không những thế còn bị nghiện son nữa.
Cô nhìn về phía bức tường trắng trống trơn đối diện giường:
- Chị không bày biện gì ở đó sao? Hoang vắng quá.
- Sắp không còn trống trải nữa rồi.
- Một bức tranh? Bình phong? Hay cái gì thế?
- Búp bê.
Tóc Nâu ngẩn mặt, lè lưỡi.
- Chị toàn nói chuyện kiểu khó hiểu.
Môi Son không đáp lời, cô lấy hộp dụng cụ y tế, bôi thuốc lên vết bầm ở khuỷu tay. Tóc Nâu lại gần cầm lấy tuýp thuốc trong tây Môi Son:
- Em nghe mọi người nói sáng nay...anh ấy đánh chị sao?
- Anh ta có đủ bản bản lĩnh ấy ư? Không phải đâu, đừng lo lắng.
Đêm hôm ấy, Tóc Nâu hỏi Môi Son:
- Chị là cung Thiên Yết?
- Ừm.
- Thiên Yết loại nào? Loại mạnh mẽ, tự lập, công bằng hay loại than thân trách phận, căm thù tất cả nhưng chỉ làm khổ mình?
- Loại thuần túy. Tàn nhẫn, thù dai, nguy hiểm.
Nói rồi Môi Son đưa tay vít gáy Tóc Nâu xuống, đặt lên môi cô ấy một nụ hôn sâu, tuýp thuốc trong tay rơi xuống đất, mặt trời hạ bóng, một buổi chiều tàn.
...
Sau đó, Tóc Nâu còn đến nhà Môi Son nhiều lần nữa, thời gian này cô thấy mình vui vẻ hơn rất nhiều, được sống bên người ấy, ngày cứ trôi qua dù nhạt nhẽo cũng là niềm vui. Vào một ngày đẹp trời, Mắt Đen gọi nói cần gặp mặt. Gặp anh, anh nói toàn những chuyện khó hiểu, cô ôm những chuyện ấy trong lòng, trở về nhà Môi Son. Môi Son vẫn đang ở bệnh viện, Tóc Nâu lấy chiếc chìa khóa giấu dưới chậu cây mở cửa vào phòng. Căn phòng ấy vẫn chỉ có một màu trắng lạnh lẽo như ngày đầu tiên cô đến. Mặc dù đã vài lần cô mua hoa tới cắm nhưng ngay ngày hôm sau lại bị Môi Son quăng vào thùng rác vì lý do dị ứng phấn hoa. Ném túi xách lên giường, Tóc Nâu bắt tay vào việc dọn dẹp căn phòng bị Môi Son bày bừa như một bãi chiến trường. Khi hút bụi, cô nhớ ra mọi lần mình không dọn phía dưới gầm giường, cô cúi xuống, lùa chiếc máy hút bụi vào trong, đụng phải một thứ gì đó. Một chiếc hộp giấy cỡ lớn. Đặt lại chiếc hộp giấy vào gầm giường, dọn dẹp xong, Tóc Nâu bật chiếc đĩa hát của Môi Son, tiếng nhạc da diết, ám ảnh khiến cô thiếp đi lúc nào không hay.
"With your big eyes, and your big lie,
With your big eyes, and your big lie,
Is it me was I wrong to have trusted you
Did I see what I wanted, what wasn't true?
Was I wrong to go on like a little fool?
It's amazing what women in love will do..."
Vớiđôimắtmởto,vàlờinóidốitrắngtrợn,<
...
Trong giấc ngủ say, Tóc Nâu có mơ hồ tỉnh lại một lần, cô thấy Môi Son nằm cạnh, đang vuốt những sợi tóc nâu loăn xoăn của mình. Giữa những giác mơ, giữa tiếng nhạc dai dẳng, cô hỏi:
- Chị có yêu em không?
Cô không biết vẻ mặt lúc đó của Môi Son ra sao, cô chỉ nhớ rằng hình như người ấy chỉ hỏi ngược lại:
- Yêu ư?
...
Ác mộng.
Tóc Nâu thấy cơ thể mình đau nhức, cô mở mắt ra và hoảng sợ khi biết mình đang bị trói chặt trên ghế, chiếc ghế dính vào bức tường trắng, đối diện với giường. Miệng cô bị nhét giẻ khiến cô không thể nói, không thể hét, cô nhận ra mình đang khỏa thân, cơn sợ hãi ập đến ngày càng lớn. Trong căn phòng trắng, bóng đêm đổ ngập, ánh trăng le lói còn không đủ để soi sáng một góc phòng, tiếng nhạc u ám vẫn quay đều, quay đều. Bóng một người phụ nữ khác đi từ phía bàn gương trở về ngồi xuống chiếc giường đối diện với Tóc Nâu.
Nước mắt giàn giụa trên gương mặt xinh xắn đang hoảng loạn, đôi mắt mở to chỉ thấy vẻ hoang mang đến tột độ, mái tóc nâu mượt mà loăn xoăn bị cắn xén nham nhở thảm hại, thân hình trắng nõn không ngừng run rẩy vì sợ hãi. Môi Son ngồi nhìn như chiêm ngưỡng một tác phẩm nghệ thuật, cô đã nói, sẽ sớm thôi, bức tường ấy không còn trống trải nữa, nhìn con búp bê này xem, chẳng phải rất đẹp hay sao?
Môi Son vẫn thế, vẫn đẹp đến nghẹt thở, đôi mắt sắc như dao, đôi môi đỏ như máu, vẻ mặt ma mị, ám ảnh. Cô mặc một chiếc váy đen tuyệt đẹp, ngồi vắt chân ở cuối giường, đôi chân thon dài, trắng ngần đung đưa theo tiếng nhạc.
- Nhìn thấy không? Cô ta đấy, cô ta trẻ đẹp hơn tớ nên anh ấy mới lừa dối tớ, mới ép tớ bỏ đi đứa con của chính mình, cậu thấy không?
Tiếng nói trầm thấp của Môi Son càng làm Tóc Nâu thêm khiếp sợ, Môi Son nói rồi lại cười, không phải nụ cười hờ hững mọi lần mà là cười ngặt nghẽo.
- Yêu ư? Cô ta biết thế nào là yêu ư???
Môi Son cười nói điên dại, lao ra, bóp chặt cằm Tóc Nâu, lại nói:
- Yêu là lừa dối tôi như một con ngu ngốc, là bắt tôi bóp chết đứa con của mình ư? Các người biết yêu là gì ư?????
Cô hất mạnh tay, khuôn mặt đáng thương của Tóc Nâu quay sang một bên, đau đến điếng người, cằm cô xuất hiện vết xước đỏ do móng tay Môi Son để lại.
- Ôi, xước rồi này, liệu anh ta có xót xa không nhỉ? Chắc không đâu... Tôi đi phá thai đau chết đi được anh ta còn chẳng quan tâm cơ mà...
Những câu chuyện cũ, những con người cũ cứ thế ùa về trong từng cơn ác mộng hằng đêm. Đã trăm nghìn lần cô tự hỏi mình, bỏ lớp son kia xuống, cô là ai? Là cô gái bảy năm yêu anh dại dột, đem cả tuổi xuân, cả sự trong trắng của mình trao cho anh, anh chàng có đôi mắt đen đa tình. Ngày ấy cô cũng nhẹ nhàng, cũng xinh xắn như người con gái trước mặt, cũng mở đôi mắt to tròn, đôi môi dịu dàng chỉ nhìn anh, chỉ nói yêu anh, chỉ biết có anh. Thế mà, cái tim yêu chết cả tuổi xuân ấy của cô lại bị anh coi như cục xương vất cho chó gặm. Anh đi Hàn Quốc mới chỉ sáu tháng, anh trở về,
Trang:[<] 1,2,[3] [>]
Đến trang:
Download các game online mobile với nhiều độ phân giải màn hình khác nhau được cập nhật hàng ngày, các tin nhắn xếp hình lãng mạng