Pair of Vintage Old School Fru
Tin nhắn xếp hình
.Xtgem.com

Game online mobile

Thế Giới Giải Trí Trên Mobile Của Bạn

Mỗi Ngày Một Truyện Ngắn Hay

Đọc truyện ngắn hay mỗi ngày-chúc các bạn có những phút giây thư giản vui vẻ

Home > Mỗi ngày 1 truyện ngắn
. Vào giúp em đi chứ để em làm chắc tối mới được ăn quá.

Cái nụ cười đó , trước mình ghét lắm mà sao giờ . Tim cứ thình thịch thình thịch. Hết chịu nổi rồi. Xắn tay áo vào bếp giúp thôi.

Hôm đó vui hết sẩy , không ngờ bà cô như tôi lại được cưng chiều nhất thành ra đành phải miễn cưỡng trong hạnh phúc làm dũng sĩ diệt mồi. Đến phần thổi nến cắt bánh thì tôi là người hạnh phúc nhất vì biết chủ nhân cái bánh đó là ai . Chính tôi đã tạo nên nó và giờ đây chàng trai mà tôi thầm yêu sắp đón tuổi mới với nó. Vui quá ý chứ thế là tôi không thể ngăn mình cứ tủm tỉm mãi trong lúc rửa bát.

- Bà cô có gì mà vui vậy?

Tôi khẽ lừ mắt sang An – tên nhóc cùng nhà và đang cùng rửa bát với tôi.

- Có gì đâu. Tôi trả lời tỉnh bơ.

- Thấy bà cô cứ cười hoài. Chắc đang khoái trá cái gì lắm.

- Ờ , chút chút. Tôi không thèm nhìn sang cứ thế đưa bát cho An tráng lại cất đi.

- Ngon ha ? Vì được gặp toàn hotboy hả . Thừa biết bà cô mê trai đẹp mà ?

- Hở . Tôi tròn mắt nhìn sang . Sao .. sao biết ?

- Bà cô nghĩ tui ngây thơ vậy sao ? Chả lẽ tui không biết mình đang ở cùng với bà cô chứ không phải ông anh nào hả?

Tôi dừng hẳn việc rửa bát , ngây người suy nghĩ lại xem mình để lộ sơ hở ngày nào giờ nào. Cuối cùng đành quay sang thương lượng.

- Sao biết hay vậy ?

- À , đáng ra không biết nhưng do bà cô cứ thích thể hiện là người phụ nữ đảm đang . Tùi tò mò là đàn ông gì nấu ăn ngon vậy lại còn chăm chỉ ngày nào cũng nấu nên tôi rình . Tôi biết chứ sao.

- Rình hả?

- Hờ hờ , thêm cả cái vụ bà cô quên... quên. ..

- Quên gì. Tôi lừ mắt.

- Quên thứ có cánh trong nhà tắm đó.

- Hả?

Tên đó nhanh chóng bịt miệng tôi lại.

- Hét lên chi vậy ?

- Vậy sao ? Tôi run run , mặt nhăn nhó như sắp khóc được.

- Thế là tôi bị theo dõi sao?

- Vậy chớ bà cô không theo dõi tui hả ?

- Có sao ?

- Ờ , không có sao biết tôi đi vắng hôm nay mà tíu tít làm bánh vậy ?

- Ờ .. Ờ thì . Chỉ có mỗi vụ đó thôi. Biết thì không nói sớm để sống trong lo sợ hoài... đồ yêu quái. Tôi lẩm bẩm.

- Gì ?

- Chả có gì.

- Mà làm bánh cho ai vậy ?

- Hở .. à .. cho bạn thôi.

- Người yêu chứ gì ?

- Xời .. yêu đương gì .. Tôi xua tay mà mặt đỏ lựng lên. Trước giờ chẳng đỏ mặt thế mà hôm nay . Thật không biết giấu mặt vào đâu trước một thằng nhóc nữa.

- Haaa . đỏ mặt làm chi vậy ?

- Ờ , kệ tui.

Nhóc An đó cười đẹp dữ , quá trời quá đất luôn cái lúc đó chỉ muốn hắn cười mãi thôi. Cuối cùng cũng tỉnh mộng khi có người gọi ra hát chúc mừng sinh nhật . Và quên béng cái nụ cười từng làm mình ngây ngất ít phút trước đó. Cứ run run , lại được ngồi cạnh anh nữa chứ. Ít tuổi hơn mà cứ gọi anh , ngài ngại mà thôi kệ. Không thể đánh đồng người sâu sắc như thế với lúc trẻ con đang ngồi vây quanh được. An ngồi đối diện tôi . Thi thoảng chạm mắt nhau cũng ngại thế là tôi chọn cách cúi gằm xuống hoặc liếc sang bên cạnh lén nhìn anh. Nhìn ở cự li gần nhất , cự li trong mơ. Lúc vỏ chiếc bánh được mở ra , mấy tên nhóc con đó xuýt xoa bánh đẹp , hấp dẫn , chắc ngon.. chúng tán tụng cái bánh làm tôi sướng điên đảo. Cứ tủm tỉm cười trong hạnh phúc rồi tắt ngấm khi đụng cái mặt ngây ra không cảm xúc của nhóc An đó cứ nhìn chằm chằm cái bánh rồi ngẩng lên nhìn chằm chằm tôi. Lúc đó có chút băn khoăn nhưng chả hiểu lí do vì sao nên cho qua luôn chỉ quan tâm đến cái bánh và chủ nhân của nó hiện giờ mà thôi.

- Ngon ha anh. Đúng là anh có phước thiệt.

- Gì đâu . Chắc của nhỏ nào dại dột đây mà.

Tôi thất vọng trước câu trả lời của anh.

- Trời .. bọn em có được như anh đâu.

- Tại các chú hot quá, cô nào dám làm thế này.

- Cũng phải , thôi bọn em chả cần hot nữa đâu.

- Haa thật không , anh đổi cho các chú nhé.

- Hầy .. không biết nhỏ nào biết bộ mặt quỷ này của anh còn muốn làm mấy trò này nữa không ?

- Biết sao được . Mà cũng chả biết anh có người yêu rồi chứ biết á đố được như này. Hahaaa ...

- À , bảo sao ông này dấu người yêu kinh khủng.

- Chả thế.... Thôi để anh thổi nến rồi ăn , nhìn vậy không biết có nhuốt được không . Anh thì anh vẫn tin tưởng bánh đặt ở mấy tiệm uy tín hơn.

L Hết muốn nói gì . Tôi kiếm cớ bỏ lên phòng . Dù sao ở đó tôi cũng thừa , cũng đâu có quan trọng với ai trong số họ. Cũng chẳng quen biết ai nữa. Xa lạ . Thế thôi.

Nằm nguyên một đêm mà chẳng khóc được , cũng không bị nhóc An kia làm phiền như dự tính trong đầu. Chỉ thấy facebook nhóc đó có đăng ảnh từ hôm qua , vào buổi trưa. Tức là lúc tôi mới làm bánh xong. Chẳng có tí cảm xúc gì khi nhìn cái bánh ấy nữa.

Yên tĩnh , và hôm sau nghỉ làm nằm bẹp trên giường lướt facebook. Đột nhiên nghĩ đến thế là kiếm facebook Bình An , nhìn cái cách nhóc đó cười tôi lại tự hỏi mình sao trước đó có thể khó chịu với nụ cười này được nhỉ.Ngắm nghía rồi cười một mình , hóa ra nhóc này cũng tếu lắm chứ bộ . Đọc nhiều cái status mà không nhịn được cười. Chỉ là không ngờ rằng trong lúc mình cười thì ngoài cánh cửa gỗ màu nâu kia , nhóc đó đang đứng nhìn trân trân vào phòng , xuyên qua cửa và tự hỏi người vừa thất tình xong mà cười gì dữ vậy. Tôi mà biết tôi sẽ xông ra và hét rằng : Này tên kia, tôi cười vì cậu đấy.

Nhưng sau khi cười thì nỗi buồn vẫn tìm đến , lâu rồi mới thất tình kiểu kì lạ này. Không phải chỉ vì tôi mê trai đẹp đâu. Tôi tưởng anh khác cơ , những gì anh nói trên facebook , những gì anh chia sẽ , cái cách anh nói chuyện. Tôi nghĩ anh khác những hotboy khác. Đúng thật , anh khác họ hoàn toàn.

Buồn mấy ngày rồi cũng phải trở lại với công việc , bây giờ thì có thể tự do đi lại , ăn uống mà không cần cảnh giác gì hết. Mà tự dưng lại đâm ra ghét lây nhóc An đó mỗi khi nghĩ nhóc là bạn anh , cùng một hội với anh. Thân thế cơ mà. 25 tuổi rồi mà có những suy nghĩ ghê không? Chẹp . Biết làm sao?

Cuối cùng sau nhiều ngày bị tôi tránh mặt một cách trẻ con nhóc đó tìm cách làm hoà bằng cách chặn cửa một loạt những món ăn hấp dẫn từ mùi vị đến màu sắc. Lần đầu tiên hai đứa ăn cơm chung. Mặc tôi nhìn vẻ dò xét , nhóc đó cứ cười tươi rói.

- Vầy có phải vui hơn không ? Trước giờ cứ bắt em ăn một mình hoài à?

- Xì , tôi nấu cho cậu ăn đó còn đòi hỏi.

- Vậy từ nay chị nấu cho em ăn nha. Hắn chống hai tay vào cằm làm vẻ dễ thương.

- Đâu có rảnh đâu. Tôi nén cười quay mặt đi.

- Vậy thôi để em nấu chị ăn.

- Cậu rảnh vậy sao ?

- Ừm.. thực ra thì không rảnh . Do lịch trình hoạt động mà nhưng em sẽ tận dụng những ngày rảnh mà em có.

- Vậy chứ những ngày rảnh trước cậu đi đâu?

- À ngày rảnh trước khi chị đến thì em đến chỗ bạn bè chơi. Còn sau khi chị đến thì em đi theo chị cho vui.

- Gì ....

- Ờ cái này không định nói nhưng biết chị làm nhà báo thấy cũng hay hay nên đi theo học nghề coi sao.

- Tài thật . Vậy sao tôi không biết.

- Xời , chị làm nhà báo vậy kém quá.

- Đâu có đâu , do cậu tinh ranh quá đấy chứ. Tôi cười trêu ngươi tên nhóc đó.

- Ờ .... Tinh ranh mà người ta thật chứ đâu...

- Thôi , no rồi . Cậu ăn đi tí tôi xuống rửa bát cho.

- Ơ .. em có nói gì đâu.

Vậy đấy , từ hôm đó thì tôi bắt đầu ngầm vẽ ra một viễn cảnh tươi sáng mới. Tất nhiên chênh lệch tới 5 tuổi cũng là vấn đề hóc búa nhưng mà chỉ ở trong đầu thôi thì chắc không sao. J Mơ mộng một chút cho đời tươi đẹp , dễ thở ấy mà. Chứ tôi biết mình chẳng bảo giờ với tới cậu ta cả . Mọi câu chuyện cổ tích đều đẹp nhưng tiếc là chỉ có trong chuyện cổ tích , trong phim hàn mà thôi. Tôi mơ mộng là thế nhưng cũng có lúc thực tế lắm chứ. Một lần thôi chứ dại gì rước khổ vào người. Yêu đơn phương mấy hotboy kiểu này , khổ lắm. Nhưng có điều không thể phủ nhận đấy là cảm giác hạnh phú
Trang:[<] 1,2,[3] [>]
Đến trang:

Thống kê truy cập

online tren wap
Hôm nay:9
Tổng số:174164
Copyright(c) Huỳnh Lâm

Email: lamhien863@gmail.com

Download các game online mobile với nhiều độ phân giải màn hình khác nhau được cập nhật hàng ngày, các tin nhắn xếp hình lãng mạng