Tin nhắn xếp hình
.Xtgem.com

Game online mobile

Thế Giới Giải Trí Trên Mobile Của Bạn

Mỗi Ngày Một Truyện Ngắn Hay

Đọc truyện ngắn hay mỗi ngày-chúc các bạn có những phút giây thư giản vui vẻ

Home > Mỗi ngày 1 truyện ngắn
ọi qua cơn gió lạnh căm. Chiếc lá trơ trọi một mình cố níu lại chút rang buộc như để đợi chờ vào một điều vô vọng. Như Nam trong này hôm ấy cô độc trong bao tiếng điều mà người ta hoài nghi cho cậu. Khải mệt mỏi buông mình xuống giường, nước mắt chẳng hiểu sao lại rơi.

Bộ đồ chú rể trang trọng, chỉn chu thơm bóng mùi vải mới. Khải bần thần nhìn nó rồi quay ra sợ hãi. Đồng cỏ ngày ấy đã vẫy gọi anh về một hồi ức, một ký ức mà tình yêu vội vàng với người con gái kia không sao làm mờ được.

Chợt nhận ra mình đã yêu, yêu một người con trai. Chỉ khác là bản thân mình đã không gọi đó là tình yêu. Chỉ khác là mình đã trốn chạy chính mình. Càng trốn chạy, càng khổ sở trong ám ảnh.

Khải vùng mình lao xuống nhà, đôi mắt hoảng hốt đi qua tiếng nói cười đang xôn xao ở dưới nhà. Vội vã tìm chiều khóa xe lao mình vào phố lạnh. Chiếc áo phong phanh lao đi trong gió, cái lạnh quất vào da thịt mà anh nào đâu để ý.Hơi thở tỏa khói hổn hển tìm về con đường quen quen mà đã lâu anh lảng tránh.

Căn phòng trên lầu hai nhìn căn nhà nhỏ, ánh sáng đèn ngủ chỉ đủ sáng một gian phòng. Cái lạnh sâu thẳm bên ngoài giăng những những cơn gió mùa thổi trên phố. Cánh cửa hất tung, Khải bước vào, hai hàm răng anh đánh vào nhau cầm cập sau chặng gió mùa. Căn phòng gọn gàng, không còn chiếc giá vẽ bên ô cửa mà anh hay nhìn thấy Nam bên cạnh vẽ, không còn những thước màu sắc trên bàn. Chỉ con người con trai ngồi đơn độc trên chiếc giường sáng ánh đèn ngủ nhìn ra ngoài ô cửa, đeo tai nghe một bản nhạc. Chiếc gạt tàn lạ bên cạnh còn nghi ngút khói tàn thuốc mới. Khải kinh ngạc nhìn Nam. Cậu như khác với lúc còn bên cạnh anh, cậu không còn vẽ bức tranh nào nữa. Chỉ thấy tàn thuốc lá kèm hơi thở lạ lẫm kia như để vơi đi nỗi cay đắng trong mình. Khải đằng sau nhìn bóng hình người con trai ấy, lòng bỗng đau xót vô cùng.

Nam thấy động buông chiếc tai nghe quay lại, nhìn thấy Khải đằng sau. Bỗng giật mình đứng dậy quay đối diện về phía anh. Khải đứng đó, chiếc áo phong phanh cùng đôi mắt khắc khổ nhìn cậu. Hóa ra không chỉ mình Nam đau buồn phải tìm đến thuốc lá để gây tê những cảm nhận trong mình, hóa ra khi ta chưa thể nói những điều giữa chúng ta thành lời thì hai ta đã dằn vặt nhau trong những tháng ngày trốn chạy một sự thật.

Khải vùng tới ôm chặt Nam, đôi má lạnh áp vào khuôn mặt cậu run rẩy. Nam cựa quậy như cố thoát ra nhưng vẫn bị ghì chặt như vồ vập trong tháng ngày xa cách. Khải chạm đôi môi lên mái tóc, đôi tay chạm trên làn môi mềm mại đặt những mơn trớn trên bờ môi. Nụ hôn đã che giấu từ lâu đang mãnh liệt mà giường như những điếu thuốc không thể gây tê những những cảm giác mê man trong tâm trí. Nam thấy hơi khó thở bắt đầu dùng hết sức đẩy Khải. Khải buông mình thả Nam ra rồi anh ngồi gục xuống đất. Trong đầu trống rỗng, Nam chỉ biết rũ xuống trước mặt Khải cay đắng khi nhìn lại những ngày tháng Khải bỏ lại cậu, thêm một chút hoang mang bất chợt nhìn thấy anh. Tất cả thành một mớ hỗn độn trong đầu không thể xâu chuỗi lại. Bởi vì cả hai người đã chợt nhận ra một cái gì đó rang buộc trong mình. Tâm trí, nỗi sợ hay những kỷ niệm đã vượt xa khỏi tình bạn.

Khải thoáng nhìn góc nhà, nơi khe tủ một chiếc khung tranh bọc giấy phủ bụi. Vô thức nhớ về anh khe bò mệt mỏi gần chiếc tủ, với lấy khung tranh phủ bụi rồi phút óc lớp bọc ngoài. Bức tranh ở buổi triển lãm hôm ấy, những nét vẽ còn mới nguyên những cảnh vật nơi đồng cỏ mà phút giây ngỡ ngàng vừa rồi làm anh nhớ. Bỗng sững lại nhìn theo đường nét mềm mại những cánh núi xa xăm, bầu trời phác qua những nét chì nhạt nhòa tối không có những vì sao tinh tú trong trẻo, những bí ẩn quanh những đường nét tuyệt đẹp mà họ cùng dựa vào nhau nhìn lên bầu trời. Hai người trong tranh bây giờ như nhìn lên một bầu trời tối sâu thẳm.

Cũng như những gì giữa anh và Nam, ôm nhau, dựa vào nhau, cùng nhìn vào khoảng vô vọng sâu thẳm đen tối.

Khải nghẹn lời nhìn Nam, cậu khác nhiều hơn. Hơi thở mang một mùi khói thuốc và rượu để hàng đêm gây tê những mơ mộng của cậu về anh. Để thiếp đi trong màn đêm mà không phải dằn vặt nghĩ về anh. Đôi mắt mang những tia buồn trong khoảng không. Cậu đã từ bỏ những miếng than chì, từ bỏ chỗ ngồi bên giá vẽ.

- Cánh đồng cỏ hôm ấy vắng những vì sao! Em ạ! – Khải ôm bức tranh ngồi bên cạnh Nam.

- Bởi vì hôm ấy em ngủ! – Nam lên tiếng, khuôn mặt rũ xuống đất như cố không nhìn anh.

- Anh về đi! Để em ra mở cửa! – Nam chập chững cât người đứng dậy. Nhận ra bàn tay Khải đang giữ lại. Đôi môi anh run rẩy rồi nước mắt giàn dụa.

- Nam ơi!...Anh yêu em!...Nam ơi...!

- Anh xin lỗi! Nhưng anh yêu em!

Nam sững sờ nhìn Khải, khuôn mặt ậc nước của anh.Đã quá nghẹn ngào đau đớn, đã quá cô đơn, đã quá tuyệt vọng. Giờ là tiếng yêu.

- Anh yêu em! Anh không thể giả dối mãi được! Nam à!

- Anh...anh sẽ làm tất cả! Nam ơi!

Gió mùa thổi trên phố lạnh căm, hiện lên niềm đau và nước mắt. Hiện lên cả con đường cho ta tìm lại nhau.

Rồi sau đó...

Chỉ biết rằng bức tranh ngày hôm ấy, người đàn ông miệt mài bên những hạt cát màu lấp lánh trên bàn để đính những hạt cát sắc màu lên khoảng tối mờ nhạt rồi treo lên gian phòng. Bức tranh lấp ánh lung linh những vì sao mà hai người trong tranh nhìn lên luôn sáng ánh đèn ngủ khi ánh đèn trong nhà bật lên.

- Em biết không? Bản thân anh cũng khiến cho bức tranh của chúng ta thành kiệt tác ấy!

- Thật không? Em không nói cho anh biết đâu! Anh đã làm gì để em yêu anh đâu! – Người con trai nằm bên cạnh cười nói.

- Anh hôn em chứ gì! – Người đàn ông mỉm cười.

- Hả! Sao anh biết?

- Vì đêm hôm ấy anh đâu có ngủ! Ha ha! – Người đàn ông cười lớn rồi chui đầu vào chăn.

Đỗ Nguyên Minh

Cùng chuyên mục

iconNắng mùa đông


Trang:[<] 1,2,[3] [>]
Đến trang:
Thống kê truy cập

online tren wap
Hôm nay:6
Tổng số:174123
Copyright(c) Huỳnh Lâm

Email: lamhien863@gmail.com

Download các game online mobile với nhiều độ phân giải màn hình khác nhau được cập nhật hàng ngày, các tin nhắn xếp hình lãng mạng



80s toys - Atari. I still have